Món quà từ tay mẹ: Bài thơ đầu tiên
Đúng với tên gọi "Bài thơ đầu tiên", thơ của bạn An Nhiên mang đến cho người đọc sự tinh khôi, trong trẻo nhưng qua đó lại gửi gắm được tất cả tình yêu thương, sự biết ơn vào "ngôn từ" mộc mạc.
► CUỘC THI VIẾT “MÓN QUÀ TỪ TAY MẸ”
(Kính tặng Mẹ.)
Bài thơ đầu tiên...
Con muốn giản đơn như tuổi thơ con bập bẹ đánh vần "Mờ - e - Me - nặng - Mẹ",
Muốn giản đơn hơn những đường chì lần đầu con tập vẽ,
Hay hơn cả những bước đi lẫm chẫm vụng về...
Bài thơ đầu tiên...
Con muốn thoát ra những nếp nghĩ truyền thống cầu kỳ
Về thể thơ, câu chữ hay đường luật
Chỉ là con nghĩ về Mẹ - Tự nhiên như một sự thật.
Hay tự nhiên như một đứa trẻ mơ về bầu sữa ngọt thơm, ru lý "ầu ơ" từ thuở nằm nôi
Và có thể, từ ngàn vạn lý xa xôi
Đây chưa hẳn sẽ là một bài thơ
Con chỉ viết trong những chập chờn nỗi nhớ
Con chỉ ngồi sắp xếp những ngôn từ đã nhiều lần trong cuộc đời con tự cho là con mắc nợ
Những dòng đầu tiên nặng nghĩa Chín tháng Mười ngày...
Nếu mọi thứ trong thế giới này đều được sắp bày,
Con chỉ ước một lần nữa con được là con của Mẹ
Cho nụ cười nở trên môi, cho hình hài, cho vóc dáng giống Mẹ từ một bàn tay
Cho buổi sớm ngồi sau yên xe, Mẹ đưa con đi thi đại học
Cho những yêu thương, những trở trăn, âu lo cực nhọc
Cho những điều vụn vặt
Giản đơn như mưa nắng đời thường...
Chiều nay,
Con muốn gửi vào nghìn trùng sóng đại dương
Một bài thơ đầu tiên con viết riêng tặng Mẹ
Con biết đâu đó, Mẹ sẽ ngồi lặng lẽ
Đếm cô đơn khắc khoải một mình...
Con thèm được ngủ trong vòng tay Mẹ thật yên bình,
Nhắm mắt để quên đi dòng đời ngoài kia ngược xuôi tất bật.
Khoảng cách có thể đo bằng nửa vòng trái đất,
Nhưng ở trong lòng, con luôn có Mẹ gần bên...
Bài thơ đầu tiên...
Bài thơ thứ nhất...
Bài thơ niềm tin,
Nhớ mong góp nhặt...
An Nhiên (Texas, Hoa Kỳ)
Bình luận