Giao hàng
toàn quốc
Thanh toán
linh hoạt
0

Món quà từ tay mẹ: Mưa ăn lẩu cá rô mẹ nấu

Madasa 7 năm trước 2058 lượt xem

 Bài thơ "Mưa ăn lẩu cá rô mẹ nấu" của Hồng Hoàng Tùng là những kỷ niệm đẹp về mẹ trong suốt những năm tháng tuổi thơ của một chàng trai trẻ, để rồi dù có đi xa quê hương, có được thưởng thức bao nhiêu cao lương mỹ vị thì món ăn thanh đạm này vẫn ngọt ngào ở lại trong ký ức mãi khôn nguôi...

► Món quà từ tay mẹ: "Mẹ và chiếc áo mưa"

► CUỘC THI VIẾT “MÓN QUÀ TỪ TAY MẸ”

Tháng Mười bâng quơ trẩy hội lễ chùa
Phật bà Nam Hải, chùa Ông, chùa Bà…
Gió thu qua gió đông tới chạy đua
Cam đã vàng rực, lá bàng đỏ úa
Đước vẫy gọi cánh cò đi trú mùa
Những cơn mưa rào ào ạt ô cửa
Lũ gà tóc ướt ở góc chanh chua
Ơi! Tháng Mười long bong giọt nước
Bờ kênh địu giỏ bắt mớ cá rô
Lá me đâu tới rơi khua nước
 
Tháng Mười bâng quơ mùa đặt lũ
Những cái đèn măng – sông đổ đó
Từ lúc tiếng gà chưa thức dậy,
Mặt trời đằng đông chưa lấp ló
Má đã đi đổ đó bắt mớ cá rô.
 
Hôm nay, mưa dài dằng dặc và hối hả
Nắng vàng ươm dành thời gian đi trốn?
Con cò trắng cũng xuống mương nông
Nhón những bước chân rẩy màu hồng.
 
Mưa như trút, đất màu nâu sẫm
Tháng Mười những năm mưa ấy vẫn sâu đậm
Ra đầm đánh lưới, đứng bờ chài cá
Má kêu đi hái bông điên điển, chút me chua
Rổ rau muống khi cơn mưa vừa mới tưới
Rau mồng tơi, rau cải bên vườn…
Má làm món lẩu giữa trưa mùa mưa
 
Nhà xa chợ cách đằng mấy cây số
Căn nhà tranh xa xôi, vắng lặng
Ấy thế mà,
Cây nhà lá vườn, má nấu nướng thiệt ngon
Trưa hôm ấy, những trưa mưa chưa bớt ngớt
Má kêu: “Ở xứ Bạc Liêu:
Ban ngày mưa suốt, ban chiều râm thương”,
Những bữa lẩu trở nên “thượng sách”
Khi sóng biển vỗ về giọng cao giọng trầm
Mỗi ngày cứ vỗ ầm ầm
Cho đầy tôm cá cho đầm nuôi tôm.
Mùa này, giồng nhãn, chôm chôm
Tạo thành nề nếp, mùi thơm miệt vườn.
 
Trong bữa lẩu ấy, má luôn cười tươi thắm
Bên cái bếp cà ràng, con phụ má lặt rau
Má cao hứng ca cổ mấy câu
“Ầu ơ dí dầu…”
Căn bếp lợp lá, khói lửa hun hút
Trên nóc vẫn nghe tiếng tí tách giọt mưa
 
Mẹ kể cho đứa con còn ngây ngô:
“Má thích làm lẩu cá rô.
Hổng phải cá rô đồng nước ngọt.
Mà cá rô đồng nước lợ.
Mang vị mặn của biển
Mang dưỡng chất của những giọt phù sa.”
 
Trưa ấy, cả nhà quây quần bên nồi lẩu
Khi ngoài trờ mưa vẫn dăng lối
Má gắp cho tôi con cá rô
Cha múc cho tôi vá nước lẩu bông điên điển
Chị hai tôi nhúng gói mì giấy 
 
Gia đình tôi lúc ấy
Như tách biệt với cả thế giới
Căn chòi lá trở nên cổ tích
Món lẩu cá rô mang hương đồng gió nội
Gọi về cả tuổi thơ
Kêu về những ấm áp ngày xưa
Gào thét vị ngọt gia đình
Quây quần như tổ ấm trên nhụy bông sen.
 
Những Tháng Mười năm sau, tôi thường vắng nhà
Chị hai thì đi lấy chồng xa
Dịp Tết tôi thèm mưa đến lạ
Để sum họp bên nồi lẩu cá rô má nấu
 
Má giờ cũng đứng tuổi 
Chiều tà, tôi đi dọc bờ kênh
Không còn thấy những bông điên điển cao trên cả đầu người
Như những tháng năm xưa
Nhưng món lẩu cá của má vẫn thơm lừng 
Dù chẳng cần có mưa.
 
Hồng Hoàng Tùng (Hòa Bình, Bạc Liêu)

Bình luận

Tin mới
Sản phẩm HotTất cả