Thơ Lê Hồng Mận: Nỗi buồn này cũng đáng giá lắm anh
Không có gì mãi mãi phải không anh
Lá xanh cũng có ngày lìa cành về gốc
Sao nỗi buồn thoáng qua trong phút chốc
Cứ ngốc nghếch ở lại hoài, xua mãi chẳng đi.
Em từng hỏi anh "tình yêu là gì?"
Là khi, mình nhìn về một hướng
Là khi, kể cả em thật bướng
Anh cũng nhường, chịu phần thiệt về anh.
Chỉ có điều tình yêu rất mong manh
Nên thành ra định nghĩa thế nào cũng không hiểu hết
Cũng có thể là tự em thêu dệt
Hệt những chuyện tình từ kịch bản mà ra.
Cố chấp chẳng chịu tin đời thật lắm phong ba
Và tình yêu có là gì nếu chỉ cần định nghĩa
Tình yêu có là gì nếu chỉ từ một phía
Một người cố níu về một kẻ muốn ra đi.
Gặp gỡ nào rồi cũng có chia ly
À thì, cứ buồn nốt hôm nay rồi mai vui mà sống
Chỉ là, trái tim một người hình như rất trống
Nên bao nhiêu vui cũng chẳng thể lấp đầy.
Có điều, nếu nỗi buồn như gió thoảng mây bay
Thì niềm vui làm gì còn ý nghĩa
Nên em sẽ mang theo nỗi buồn này mãi
Để mai kia thương trọn vẹn một người chỉ mang đến niềm vui...
Thơ Lê Hồng Mận
Bình luận