Thơ Lê Hồng Mận: Tôi thương người Quảng quê mình
Với tác giả Lê Hồng Mận, người Quảng chỉ đơn giản thế thôi - nhưng gây thương nhớ đến trọn đời
Người Quảng quê mình thương lắm bạn ơi
Biết bao đời vẫn chân thành, mộc mạc
Đằm từ giọng quê, thắm từ câu hát
Nghe mát lòng dù đắng mặn mồ hôi…
Người Quảng muôn đời chẳng biết nói xa xôi
Thương rồi thì thương lặm vào từng chân tóc
Vui thì cười, buồn thì khóc
Chẳng giả bằng lòng chỉ để lấy tình ai…
Người Quảng một thì một, hai thì hai
Ăn cục nói hòn nhưng chút lòng tròn lắm
Con gái Quảng chẳng cần gì…
ngoài đôi bàn tay mãi nắm
Sẽ yêu thương sắt son dẫu phải qua… lắm nỗi cơ hàn…
Danh lợi, giàu sang người Quảng chẳng màng
Nếu không phải do tự tay họ tảo tần khuya sớm
Người Quảng vẫn dặn nhau rằng
nhân quả hiện ngay khi nghĩ suy ta vừa chớm
Nên bao đời, họ chỉ biết thật… vậy thôi…
Người Quảng đâu cần ngọt lời nói đầu môi
Bởi một câu hát thôi, cũng nghe khúc khuỷu
Nhưng tình người phải thẳng băng mới chịu
Nên ai đó đừng cười,
khi nghe họ ngọng nghịu ghép vần hai tiếng Quảng Nôm...
Tôi thương người Quảng quê mình vẫn tần tảo sớm hôm…
Thơ Lê Hồng Mận
Bình luận